This is default featured slide 1 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 2 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 3 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 4 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 5 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

Những Sự Kiện Trong Năm 2015

-Tháng 2:
+ Bá Thanh - Đà Nẵng ra đi
-Tháng 3:
+Dự án xây tượng đài mẹ anh hùng
+Dự án chặt hạ 6700 Cây Xanh ở Hà Nội
-Tháng 5:
+Đại dịch  MERS-CoV
+Cáp biển AAG bị đứt, mạng internet bị chậm
+Tai nạn liên tiếp tại công trường xây dựng đường sắt đô thị Hà Nội
+Hình ảnh hang Sơn Đoòng trên truyền hình M
-Tháng 7:
+Thảm án ở Bình Phướng
+Xăng tăng giá
+Học sinh bây giờ không còn kiến thức lịch sử không biết Quang Trung-Nguyễn Huệ là ai
-Tháng 8:
+ Giáo viên Lê Na - cung Bọ Cạp

Thư gửi con trai mới chào đời (ST)

Chào thanh niên nghiêm túc!
Mừng cậu ra đời. Tớ là bố cậụ, kể ra thì cũng hơn có 26 tuổi thôi, không nhiều lắm nên mình cứ xưng cậu tớ cho nó dễ nói chuyện!
Trong lúc giải lao giữa hiệp, về nhà tắm rửa, tớ định tán phét với câụ vài việc thế này, dù sao thì cũng là 2 thằng đàn ông với nhau, nên tớ cứ chém thế, khi nào cậu bật được thì cứ tự nhiên.
Sơ qua về quá trình cậu trong bụng vợ tớ đến giờ.
Đầu tiên, đây là phản ứng của tớ khi vợ tớ thông báo mang bầu, tớ copy nguyên lại cho cậu xem:
Thùy Dương
Em bau 5 tuan roi
Tuấn Linh
gasp emoticon
wtf?
Lúc 2 tháng, cậu dọa vợ chồng tớ là cậu ra ngoài. Tốt, thanh niên là phải tự lập, nhưng chưa đủ lông đủ cánh mà tự lập thì cũng hơi mệt, lại còn phiền người khác nữa. Cũng may là cậu biết nghe lời.
5 tháng, cậu lại đòi chui ra phát nữa, tuy nhiên lần này không căng như lần trước. Bác sĩ cho mấy thứ đồ chơi để mẹ cậu uống vào cho cậu chơi, cậu nằm im.
Đủ ngày đủ tháng, con người ta non hơn cậu mà chui ra hết rồi, còn cậu nằm im, cũng nóng ruột. Cũng biết troll đấy :-j Tớ tưởng cậu ra là có răng, mọc râu rồi chứ mỗi tóc rậm thôi thì vẫn còn thanh niên chán :-j
Tất cả các ảnh siêu âm cậu bọn tớ sẽ giữ, sau này nếu cậu có con thì khoe ra vênh mặt lên với nó, bố mày ngày xưa đây này, cũng như tớ sắp sửa khoe với cậu cái ảnh của tớ ngày xưa ông bà giữ đến giờ =))
Cái sự sinh cậu nó vất vả thế nào, nhất là mẹ cậu – tức là vợ tớ ấy, nói thì cậu cũng chả hiểu gì đâu, cứ lấy vợ rồi đẻ con đi thì biết! Mang ra mặt lì như đít chai, cấu phát đầu thì khóc, phát thứ 2 trơ cmn mặt ra luôn, còn vợ tớ thì đếch thấy đâu Tiêm cũng tỉnh bơ, mày hơn bố mày rồi con ạ :”>
Tóm tắt thế, trong khi tắm tớ nghĩ được mấy sự thế này, giờ chia sẻ với cậu:
- Cậu cố gắng bú ngoan, sạch sẽ, không làm mẹ cậu tắc sữa. Cậu biết đấy, nếu tắc thì tớ sẽ phải hút cho thông thay cậu, nhưng như thế thì không nên tí nào, Chúng ta nên biết giữ gìn của chung, cậu thích ruột, còn tớ thì chỉ thích vỏ, và tớ thì cai sữa được 24 năm rồi, thế nên chúng ta nước sông không phạm nước giếng, của bền tại người cậu ạ, sử dụng phải đi kèm với bảo trì bảo dưỡng. Tớ nói thế cũng vì tốt cho cậu thôi!
- Bú xong thì ngủ, không ai cần cậu thức thời gian này cả. Thức xong khóc ầm lên mệt ông bà, bố mẹ, cô dì chú bác, thậm chí là cả hàng xóm lắm, mà tớ nói rồi đấy, thanh niên lớn rồi, không nên làm ảnh hưởng đến người khác.
- Ăn ngoan, ngủ ngoan thì sẽ không ốm, mà không ốm thì có nhiều thời gian để chơi đồ chơi hơn, thế nên tùy cậu chọn. 1 bên ngoan ngoãn thì được đủ đường, còn lười ăn hay quấy thì mất cả thời gian, mất cả đồ chơi, các cụ gọi là mất cả chì lẫn chài :-j
- Giờ còn mới, cậu đái ị thoải mái, kiểu gì cũng có người dọn cho cậu. Tuy nhiên 1-2 năm nữa, buồn tè buồn ị thì gào lên 1 câu, không thì hết quần áo mặc đấy =))
- Yên tâm là cậu sẽ được đi học mẫu giáo như tớ ngày xưa.
- Tớ đã phải bán đi 2 con trăn yêu thích của tớ khi vợ tớ bảo đang bầu cậu. Và tớ hi vọng sẽ lại mang bọn nó về vào 1 ngày, về cơ bản là hơi xa 1 tí :-<
- Không có chuyện tớ cho cậu sờ vào điện thoại của bố mẹ khi chưa đủ 12 tuổi, và cũng không có chuyện vác điện thoại, ipad ipéc ra làm mồi nhử cho cậu ăn đâu. Tớ nói sai tớ chuyển xuống làm con cậu luôn!
- Hết đại học chữ to thì sẽ lên đại học chữ bé, có bài tập về nhà, cũng không lo là tớ sẽ không giải cho cậu đâu, giải cho nhanh để cậu còn có thời gian chơi, mà nếu không giải được thì tớ sẽ xem sách giải rồi bảo cậu. Tuổi thơ của tớ dữ dội như nào thì cậu cũng phải thế. Tớ đảm bảo là sẽ không đem cậu ra làm công cụ xây dựng niềm tự hào cho bố mẹ đâu :-j Trẻ con thì học đi liền với chơi, chứ nứt mắt ra đã vác cái cặp nặng ngang người, hỏi cái gì cũng ú ớ thì mất cmn tuổi thơ rồi cậu ạ, cứ bị ong đốt, sứt đầu mẻ trán vài lần nó mới vui !
- Cậu đã chiến thằng trong cuộc thi quan trọng nhất có tỉ lệ chọi 1/300.000.000, thế nên không việc gì phải buồn khi sau này cậu thi tạch hay tán gái mà nó không đổ dù cậu đã làm hết sức, những việc ấy đều mang lại cho cậu kinh nghiệmhết, chỉ trừ cuộc thi đầu tiên nếu tạch thì giờ chả ai biết cậu ở đâu thôi =)) Mỗi khi thất bại, hãy niệm câu thần chú “Mình đã từng là con tinh trùng khỏe nhất, chiến thắng cuộc thi quan trọng nhất, tỉ lệ chọi cao nhất”, hơi AQ nhưng tác dụng phết đấy con trai ạ pacman emoticon
- Ông bà nội ngoại, cô dì vất vả từ lúc cậu trong bụng mẹ, có mặt cả để đợi câụ ra, nên khi nào cậu lớn, nhờ rót hộ cốc nước thì đừng lì mặt ra, ăn gậy đấy, có thể tớ sẽ ko phang cậu đâu, nhưng mẹ cậu thì chăc chắn là có, và tớ thì rất thích xem đánh lộn =))
- Tớ nhớ được tên đến 4-5 đời ông bà cụ kị để đặt tên cho cậu tránh bị trùng, nên thanh niên ạ, đến đời cậu, chí ít, hãy nhớ đến đời ông bà của vợ chồng tớ, tức là những người mà cậu gọi bằng cụ ấy, sau này đặt tên cho con, hơn nữa, sau này, kiểu gì cũng phải biết thôi.
- Sau này có bạn gái, hay thậm chí là bạn trai (tớ thì không mong điều này tí nào), cứ nói thẳng để bọn tớ còn biết đường mà liệu. Ngày xưa tớ cũng tìm hiểu về giáo dục giới tính nhiều lắm nên cứ yên tâm là hươu chạy đúng đường, ko sợ sai sunglasses emoticon Nghĩ thì cũng khá ngại khi tự nhiên có đứa con gái chẳng quen vác thúng đến bảo con chào bố.
- Tớ không cấm cậu uống rượu khi cậu lớn, ít ra thì cũng có anh cu con ngồi nhâm nhi lon bia và chơi game cùng, nhưng uống là để vui, chứ say thì phí rượu lắm, và cà nhau uống rượu là cái trò ngu nhất trên đời mà tớ từng làm, thế nên kể lại để cậu biết mà tránh :-“
Thôi thế đã, tớ ăn cơm rồi chuẩn bị lên chỗ mẹ con cậu!
Nói nốt 1 cái là tớ sẽ add friend cậu nếu sau này cậu có facebook, và cái note này là để dành đến lúc ấy tớ tag tên cậu vào. Đừng mong deny friend request hoặc block tớ, vì cậu sẽ không thành công đâu, tớ có đủ cách để biết mật khẩu facebook của cậu =))
Hà Nội, thiếu 1 tiếng nữa thì tròn 24h cậu chào đời,
Tặng con trai!
(Sưu tầm)

Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2015

Để "Học Giỏi" ở Việt Nam

Cái hồi còn đi học cấp II, thằng bạn chơi với mình hồi cấp I học Ngô Sĩ Liên lớp nó thì 36/42 là học sinh giỏi, còn lại là khá, điểm cao chót vót. Hồi đó ngưỡng mộ lắm, vì lớp mình lèo tèo được có vài mạng là học sinh giỏi thôi, nhớ khong nhầm thì chỉ được khoảng 5,6 mạng trong số gần 50 mạng.
Nhưng dần dần, càng lớn, mình càng thấy là cái việc học giỏi đó...không nói lên điều gì lắm. Cái lớp cấp II ngày nào chẳng có đứa nào học thật sự giỏi, nhưng từ cái thời mà máy tính có đĩa mềm 1,34 MB đã là hoành tráng thì bọn nó tìm tới đồ họa và lập trình, thằng học không giỏi thì có cái tư tưởng muốn nhập ngũ vì ở nhà thấy vô dụng quá, học hành không ổn, mà học thì chẳng biết học môn đó xong thì làm gì với nó. Hồi đó mình lại nằm trong top học hành, chỉ biết cắm mặt vào học hành thôi chả biết gì.

Lên cấp III, thi được vào trường trong TOP của cái quận Hoàn Kiếm, tự hào ghê lắm, mặt vênh lên ghê lắm. Có cái đứa cùng xóm suốt ngày bị bố mẹ nó lôi ra so sánh, cuối cùng thì cũng hơn nó rồi. Khi mới thi từ cấp II lên cấp III xong, mình thì không tự tin lắm về bài làm còn nó thì kinh lắm, làm được hết, chỉ bỏ lại câu nửa điểm, mà câu đó bố nó nhờ cả ông anh Đại Học nào đó giải thử cũng không giải được. Trong khi mình kể thằng Ngô Đức bạn mình làm được câu đó trong nửa nốt nhạc thì bị ông ý khinh cho, kêu thằng bạn mình không biết là giáo sư hay tiến sỹ mà giải được cái bài mà dân Đại Học còn bó tay. Sau lớn mới biết, bọn học Đại Học thật ra éo biết gì thì giải thế éo nào được. Theo dự đoán thì chính vì 2 vợ chồng nhà cái con mụ ấy cứ lải nhải về việc này nên mama mới bị ù tai vì bức xúc quá mà không nói được.
Về sau mình thì đỗ, còn nó thì tạch. Mặt mình vênh lắm, nhưng sau lớn rồi mới biết. Chả để làm gì ngoài việc giải quyết khâu "OAI", mà ra cái vẻ oai với ai, để làm gì đâu, sau vẫn giao tiếp kém, thiết lập và giữ các mối quan hệ xã hội tệ vô cùng, kỹ năng mềm thì yếu....haizzzz
Vậy nên, có 5 lý do để phản đối việc học giỏi ở Việt Nam:
1. Để học giỏi ở Việt Nam cần phải tốn quá nhiều thời gian cho việc học, học trên lớp, học ở nhà, học thêm, học phụ đạo……trong khi một ngày mãi mãi cũng chỉ có 24 giờ do đó, thời gian dành cho những thói quen lành mạnh như chơi thể thao, thư giãn rèn luyện thân thể không có nhiều và càng học lên cao càng bị cắt ngắn, dẫn đến nguy cơ lâu dài: sức khoẻ yếu. Sức khoẻ yếu, học giỏi vô nghĩa!

2. Để học giỏi ở Việt Nam, bạn cần phải “học đều” – một khái niệm đặc sản nhưng không hề thơm ngon của nền giáo dục Việt Nam, tức là phải học giỏi tất cả các môn, đầu tư thời gian dàn trải để giỏi tất cả các môn đồng nghĩa là rất khó cho bạn để có chặng nghỉ nghĩ về những gì mình yêu thích nhất và có tiềm năng phát triển nhất. Rất nhiều học sinh giỏi cái gì cũng giỏi nhưng chẳng thật sự giỏi cái gì. Rất nhiều học sinh khi được hỏi “Em thích làm gì nhất?”, trả lời “Em không biết.” Một hành trang quá cồng kềnh và bị nhồi nhét chỉ làm cho cuộc hành trình của bạn thêm mệt mỏi. Hãy biết chọn lọc!

3. Để hoc giỏi ở Việt Nam, bạn cần phải hấp thụ rất nhiều kiến thức bạn học xong không biết để làm gì? Không là kỹ sư, không theo nghiệp kỹ thuật, bạn sử dụng đạo hàm, sử dụng hàm số, sử dụng tích phân để làm gì……….? Mà muốn sử dụng, bây giờ có vô số phần mềm và ứng dụng làm thay con người những tính toán đó.Bạn có định tự kéo cày trong khi nhà có trâu và có máy? Người ta hay nhắc bạn tiết kiệm điện, tiết kiệm nước, nhưng không ai nhắc bạn tiết kiệm tài nguyên não của chính bạn.

4. Để học giỏi ở Việt Nam, ít nhiều bạn bị mất một chút tự do, và buộc phải là bản sao tư duy của ai đó. Nói đến Tấm là phải ngoan hiền, nói đến Cám là phải gian ác, trong khi bạn đang nghĩ đến điều ngược lại, nhưng không được đâu, cô không thích điều này! Bạn chưa hiểu, bạn cần học lại, học kỹ hơn, không được, lớp cần 90% học sinh giỏi, chỉ tiêu chỉ được 10% học sinh khá, và tuyệt nhiên không được ai ở lại lớp. Bạn cần phải là một bông hoa đẹp trong vườn hoa toàn Học sinh Giỏi của cả lớp, của trường, trong cánh rừng học sinh giỏi của Thành phố. Việc chấp nhận mất tự do tư duy từ nhỏ trong học đường làm cho bạn dễ chấp nhận hơn với việc mất tự do trong cuộc sống sau này.
5. Để học giỏi ở Việt Nam, cuộc sống của bạn rất dễ bị mẻ, bị nứt, bị lệch và rất có thể bị vỡ nữa. Bạn còn quá trẻ và non nớt, vì thế nên bạn cần đi học để trưởng thành lên theo năm tháng, nhưng bố mẹ và thầy cô luôn cần bạn phải là số 1, không được là số 2, nhất định phải là số 1, và họ thi nhau chất lên lưng bạn những áp lực nặng nề mà chính bạn cũng không thể biết được đâu là tới hạn. Đến khi bạn kém giao tiếp, ứng xử lúng túng, không biểu đạt ngay cả những gì mình muốn nói, không tự tin giữa đám đông chỉ vì ngoài giờ học bạn không còn người bạn thân nào hơn Facebook, Zalo và máy tính và điện thoại, không có thời gian để quan sát cuộc sống tươi đẹp xung quanh. Coi chừng! Rất có thể, đấy là cách những tờ giấy khen Học sinh giỏi âm thầm đánh cắp tuổi thơ của bạn.


Bố mẹ Việt đang nhầm lẫn tai hại giữa: học Tốt và học Giỏi, nhiều phụ huynh cứ có niềm tin mù quáng là con cứ học giỏi là chắc chắn là có vé đi ga "Tương Lai Hạnh Phúc" thế là cứ cố nhồi con học cho đến khi họ nhận ra sự thật bẽ bàng: học giỏi mà không hạnh phúc thì còn bất hạnh hơn học dốt mà biết cái gì là tốt.
Vấn đề không nằm ở Bộ Giáo dục, mà nằm ngay trong chính tâm thức mỗi ông bố bà mẹ: có dám để cho con mình học dốt - học theo đúng năng lực của mình hay không, hay sợ dư luận chê cười? Sợ đến chết!
Ăn thì phải no, học thì phải giỏi, yêu là phải cưới, cưới là phải sinh con, sinh con thì con cũng phải học giỏi, học giỏi là phải trường chuyên, trường chuyên nhưng còn phải lớp xịn, lớp xịn là phải đỗ đại học, đại học là phải top đầu, top đầu là phải……không thất nghiệp, và không thất nghiệp…..rất có thể phải “chạy” – điều mà những người Giỏi thực sự không bao giờ làm.
Bên cạnh quyền được Khổ, quyền được Dốt cũng là một trong những quyền của học sinh đang bị phụ huynh Việt xâm phạm thô bạo.

Nếu con bạn là cây Tùng xin đừng trồng trong chậu, chăng đủ thứ đồ trang trí lên và gọi nó là cây Thông Noel.
Thôi thì, thà dốt theo cách của mình còn hơn giỏi theo cách của cả lớp