This is default featured slide 1 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 2 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 3 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 4 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 5 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

Thứ Năm, 17 tháng 9, 2015

CSCĐ, CS113, CAP không có quyền hạn xử lý vi phạm giao thông

Theo Nghị định 171/2013/NĐ-CP ngày 13/11/2013 của Chính phủ thì lực lượng CSCĐ, CS113, CAP đều KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN xử lý các lỗi vi phạm về giao thông như Không xi nhan, Không gương, Không bật đèn chiếu sáng,vượt quá tốc độ, không nhường đường cho xe ngược chiều, lấn làn v.v...
Tuy nhiên mấy đồng chý CSCĐ(già có, trẻ có) vẫn đứng bắt xi nhan và "làm tiền" trắng trợn tại đầu cầu Long Biên(gần ga Long Biên). Tại đây rất nhiều thanh niên, bà bầu, người già. k gương, có gương, k mẽo, có mẽo, đèo mẹ đi đẻ...đều bị dừng xe dù xuất trình đầy đủ giấy tờ nhưng vẫn bị dọa phạt 350.000 đồng, giữ xe...dọa các kiểu con đà điểu luôn unsure emoticon

Đoạn đường này là đường cong vậy nên các thanh niên KHÔNG CẦN PHẢI SỬ DỤNG ĐÈN XI NHAN. Lực lượng CSCĐ hay thậm chí là CSGT mà xử lý lỗi xi nhan ở đây đều là trái luật.
Nhiều bạn cự cãi lại thì bị dọa là đưa về CAP lập biên bản. Nhưng lực lượng CAP cũng không được phép xử lý lỗi vi phạm này và người điều khiển phương tiện cũng không sai nên các bạn không phải e sợ. Lực lượng CSCĐ chỉ được phép áp giải người về Cơ quan Công an khi người đó có dấu hiệu vi phạm hình sự (Tàng trữ ma túy, công cụ hỗ trợ, hàng quốc cấm, là tội phạm truy nã, v..v..) chứ không được phép áp giải vì lỗi vi phạm giao thông. Đây chỉ là "chiêu trò" để dọa nạt nhằm "làm tiền" mà thôi.
Vì vậy các bạn khi đi qua cung đường này cần phải nắm rõ các quy định về luật, các bạn không sai thì không có gi phải e ngại cả. Cứ đứng đấy rút thuốc ra làm điếu(đối với thanh niên nam), hoặc rút AI PHÔN ra mà nt với anh yêu(đối với các thanh niên nữ). Sau 20p là CSCĐ sẽ hết cò qay các bạn nhé.
Nhớ mang đủ giấy tờ, bảo hiểm xe và đội mẽo đầy đủ là CSCĐ chẳng làm ì được các bạn đâu (Mang thôi chứ không phải là đưa ra cho họ giữ đâu đấy nhé)

P/S: Các điều CSCĐ được phép làm:
Điều 6. Xử phạt người điều khiển, người ngồi trên xe mô tô, xe gắn máy (kể cả xe máy điện), các loại xe tương tự xe mô tô và các loại xe tương tự xe gắn máy vi phạm quy tắc giao thông đường bộ

Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

Dung hòa tài chính để hôn nhân hạnh phúc

Mặc dù tiền bạc không phải là tất cả nhưng nó vẫn là phương tiện cực kỳ quan trọng để người ta đạt được đến hạnh phúc, nhất là hạnh phúc trong cuộc sống lứa đôi.
Một thống kê cho thấy, mâu thuẫn về tiền bạc là nguyên nhân của 1/3 số vụ ly hôn của các cặp vợ chồng. Dù tiền bạc vẫn là chuyện khá tế nhị với những cặp đôi đang yêu, nhưng nó là lại là một trong những yếu tố quyết định trong hôn nhân. Vì vậy để giữ hôn nhân bền chặt, bạn cần có sự thảo luận thẳng thắn với nhau về vấn đề này ngay từ lúc có ý định kết hôn.
                                               

Tiền em em tiêu, tiền anh anh giữ:

dung hoa tài chính để hôn nhân hạnh phúc
Vốn là một cô nàng phóng khoáng và thích chưng diện, Mai tiêu tiền rất mạnh tay. Thời còn con gái, Mai chỉ chăm chăm tìm anh chàng nào có tiền, không là đại gia thì chí ít cũng là tiểu đại gia. Cuối cùng là Mai cũng toại nguyện khi “cưa” được anh sếp cỡ vừa của một công ty xây dựng. Tuy hơi lớn tuổi nhưng sự vững vàng về kinh tế của anh khiến mai gật đầu cái “rụp” về làm vợ anh. Mai nghĩ, tình yêu chỉ là chuyện lãng mạn của sinh viên. Sau này tay hòm chìa khóa thuộc về mình, mình thích làm gì cũng được, nhất là không thể từ bỏ thú vui spa, làm đẹp, mua sắm, cà phê, tán gẫu...
Nhưng ngay đêm tân hôn, Mai đã vỡ mộng khi toàn bộ tiền cưới thu được, cả quà mừng, nhẫn, dây chuyền, chồng tự tay cất hết rồi tuyên bố: “Tính em còn trẻ con và hay tiêu xài hoang phí, không có kế hoạch, nên các khoản tiền trong nhà anh sẽ giữ. Em cần gì thì nói anh sẽ đưa để em dùng”.
Chồng Mai lại là người tiết kiệm. Anh vốn sinh ra là con nhà nghèo. Đồng tiền kiếm được vất vả nên anh rất chắt chiu. Nếu không phải là những công to việc lớn, có ý kiến thế nào thì nhất định chồng cô không chịu “xuất”. Với đồng lương còm cõi hàng tháng của Mai, chuyện đi spa, làm đẹp trở thành ước mơ xa vời. Nhiều lúc cô phát điên và cảm thấy mình bị lừa bởi lão chồng già ki bo.

Lời khuyên của chuyên gia:

Các chuyên gia tâm lý cho rằng, lỗi của các cặp đôi khi rơi vào cảnh mâu thuẫn tiền bạc là thay vì nói “của chúng ta”, họ lại vẫn dùng từ “của tôi”. Chỉ khi nào nhận thức được hai chữ “của chúng ta” và “của tôi” các cặp đôi mới hi vọng giải quyết mâu thuẫn và giữ vững hạnh phúc.
Cái sai của các cặp vợ chồng giống như trên đây là chưa có sự chín chắn, chưa tin tưởng nhau và chưa có kế hoạch ngay từ khi còn yêu. Họ đến với nhau và quyết định hôn nhân vì mỗi người riêng một mục đích, nên thiếu sự đồng lòng ngay từ ban đầu. Vì vậy họ chưa có cái “ta” chung mà cái “tôi” thì lại còn quá lớn.
Hiện nay, nhiều đôi vợ chồng trẻ khá phóng khoáng nên quan niệm của họ về tiền bạc cũng rất thoáng. Khi mới cưới nhau xong, họ thống nhất tiền của ai người nấy tiêu. Khi có việc gì chung thì sẽ bàn bạc, cùng đóng góp. Tuy nhiên, vợ chồng là một sự thống nhất. Giữa họ, tất cả mọi thứ đều chung: Chung mâm cơm, chung gia đình, chung con cái, chung bạn bè… Một khi những cái chung đó phát sinh tài chính là những rắc rối lập tức xảy ra. Lúc đó họ bắt đầu hạch sách nhau, trách móc vì việc đưa nhiều đưa ít, nghi ngờ và dẫn đến rạn nứt mối quan hệ.
Mặc dù tiền bạc không phải là tất cả nhưng nó vẫn là phương tiện cực kỳ quan trọng để người ta đạt được đến hạnh phúc, nhất là hạnh phúc trong cuộc sống lứa đôi. Vì thế, một cuộc hôn nhân có bền vững hay không phụ thuộc rất nhiều vào trách nhiệm của người vợ và chồng khi quan niệm về tiền bạc.
dung hòa tài chính để hôn nhân hành phúc
Trước khi kết hôn, các cặp đôi nên trao đổi với đối phương quan niệm về tiền bạc, cách chi tiêu. Chẳng hạn như, bạn muốn hai người sẽ đóng góp chi tiêu cho gia đình theo mức thu nhập hay bạn muốn đóng góp một cách công bằng? Ai là người giữ tiền và khoản tiền tiết kiệm nên được dùng vào việc gì. Ngoài ra, hai người nên nói chuyện một cách thẳng thắn về những khoản nợ cá nhân hay các khoản vay chưa được thanh toán…
Hãy đặt ra các các mục tiêu chung và cùng nhau thực hiện. Chẳn hạn hai bạn có kế hoạch trong tương lai như mua nhà, sinh con hay du lịch… Điều này sẽ giúp cả hai bạn chi tiêu đúng hướng, không xảy ra các mâu thuẫn nhỏ nhặt vì các khoản chi tiêu không cần thiết và tập trung thực hiện những kế hoạch của gia đình một cách hợp lý.
Nếu một trong hai người có mức thu nhập cao hơn người kia thì việc quản lý tiền sẽ phải rất tế nhị. Nếu chồng có thu nhập cao hơn vợ, điều tối kỵ nhất là người chồng kiêm luôn tay hòm chìa khóa. Còn trong trường hợp vợ có mức thu nhập cao, cũng hãy để người chồng cùng chia sẻ trách nhiệm, có như vậy người chồng mới tự tin, thoải mái và cảm thấy mình được vợ tôn trọng.
Các cặp đôi nên học cách chia sẻ trách nhiệm quản lý tiền bạc. Điều này giúp mỗi người có thể đóng góp quan điểm của mình trong việc chi tiêu, điều hòa mối quan hệ để tránh mọi cãi vã trong gia đình. 

Chuyện vợ chồng

Cách đây 3 năm, vợ chồng chúng tôi thường xuyên xảy ra cãi vã. Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi bị khiển trách vì mắc lỗi trong công việc và bị điều xuống bộ phận khác. Lương ít đi, gánh nặng tăng lên khi cùng lúc đó con gái tôi vào lớp 1. Vợ tôi trở nên hay cáu gắt và cằn nhằn hơn còn tôi thì nóng tính hơn do lòng tự trọng bị sứt mẻ. Chúng tôi thường cãi nhau từ chập tối đến tận đêm, vợ vào phòng ôm gối nằm một mình còn tôi nốc cạn hết ly rượu này đến ly rượu khác.

Sau đó vợ tôi nghĩ ra cách bán hàng online để tăng thêm thu nhập. Thời điểm đó chưa có nhiều người bán hàng online trên facebook lắm nên việc kinh doanh của vợ rất thuận lợi. Kinh tế trong nhà cải thiện nên vợ chồng cũng bớt va chạm hơn. Chỉ có điều, để tiết kiệm chi phí tối đa, vợ tôi thường tranh thủ đi giao hàng cho khách vào tầm trưa nghỉ làm và chiều muộn tan ca chứ không thuê ai giúp. Có những ngày, hơn 9 giờ tối vợ tôi mới về, khuôn mặt phờ phạc vì khói bụi đường sá và đói lả đi. Tôi thương vợ nhiều nên khuyên vợ thuê người chở hàng giúp nhưng vợ kiên quyết không chịu.




Ngày định mệnh ấy trời mưa rất to, đang làm việc thì vợ nhắn tin hỏi tôi có thể qua đón cô ấy khi tan ca được không vì ban trưa đi giao hàng phải lội nước nên xe cô ấy chết bugi rồi. Tôi bực dọc nghĩ đến việc phải tốn tiền sửa lại xe cho vợ nên càu nhàu vợ hồi lâu, cô ấy chỉ im lặng. Công việc buổi chiều ngập đầu lại thêm mấy cuộc gọi giục giã của sếp khiến tôi càng làm càng cáu. Cuối cùng, tôi tắt luôn điện thoại không thèm mở ra nữa.
Mải làm không để ý giờ giấc, ngẩng lên thấy đã 6 giờ kém 5 từ lúc nào, tôi vội vàng thu dọn đồ đạc ra về, hôm nay tôi còn có hẹn qua nhà mẹ nữa. Đi được nửa đường mới sực nhớ ra phải đón vợ, tôi hấp tấp vòng xe lại, vợ tôi tan tầm lúc 5 giờ 30, chắc giờ này cô ấy đang sốt ruột lắm rồi. Tâm trạng không vui từ trước kèm theo con đường tắc đến kinh khủng, tôi thầm mắng vợ trong lòng, hôm nay mưa gió thế này mà cô ấy còn cố đi giao hàng, không đi có phải xe không hỏng, đỡ tốn tiền mà đỡ cho tôi khỏi phải lặn lội đường sá không. Tôi định đến nơi sẽ mắng cô ấy một trận và bắt từ mai phải thuê ngay người giao hàng chứ không thể cứ vò võ một mình mãi thế này được.
Thế nhưng khi tôi đến nơi thì không thấy vợ chờ trước cổng. Bên góc đường người ta đang xúm đông xúm đỏ lại trước một cái taxi, có cả cảnh sát giao thông đang chăng dây xung quanh nữa, tôi thầm nghĩ chắc taxi lại đi ẩu rồi va chạm gì đó rồi. Lôi điện thoại ra mới sực nhớ tôi tắt máy từ chiều, có khi vợ chờ lâu quá bắt xe ôm về rồi cũng nên. Tôi bật máy lên thì sững sờ thấy máy báo về hơn 30 cuộc gọi nhỡ, quá nửa là số lạ.
Một luồng gió lạnh thoảng qua, tôi ngước nhìn về phía chiếc taxi mà người ta đang xúm lại quanh kia, lòng bất an kinh khủng. Tôi bấm số cho vợ và muốn khuỵu xuống khi đầu dây kia báo thuê bao. Tôi gọi về nhà không ai bắt máy, gọi lên cơ quan thì người ta bảo vợ về lâu rồi.
Tôi chống xe xuống vụt chạy sang góc đường, hỏi những người dân đang đứng đó bàn tán. Mỗi người nói một kiểu càng làm tôi hoang mang, rằng tài xế say rượu đâm người, có vẻ là phụ nữ trung tuổi, bất tỉnh nhân sự, đưa đi cấp cứu ở đâu thì không rõ.
Tôi phóng như điên về nhà, chỉ mong thấy đèn điện sáng nhưng căn nhà tối om. Tôi ngồi bệt xuống sàn phòng khách và khóc như một đứa trẻ. Chưa bao giờ tôi thấy sợ hãi đến thế này, vợ tôi đang ở đâu, làm ơn hãy nói rằng người bị tai nạn đó không phải vợ tôi đi.
Điện thoại réo vang và tôi nhanh chóng chộp lấy, là số máy lạ ban nãy, tôi run run bấm nút nghe và nghe đầu dây bên kia quát ầm ĩ:
- Sao đến giờ anh mới nghe máy hả? Anh đang ở đâu? Gọi cho anh phải đến 20 cuộc rồi mà anh làm trò gì thế hả? Anh quên là hôm nay phải qua nhà mẹ ăn giỗ à? Mọi người còn chờ mỗi mình anh thôi đấy?
- Em.. em à? Có phải em không?
- Không em thì ai? Anh còn em nào khác ở ngoài à?
- Sao… sao em lại dùng số này?
- Điện thoại nhúng nước hỏng xừ rồi, em phải mượn tạm máy cũ của chị đồng nghiệp với mua sim mới lắp vào. Xui xẻo quá chồng ạ, có khi từ mai em phải thuê người giao hàng mất thôi.
Tôi chạy ào ra xe rồi phóng qua nhà mẹ. Vừa thấy vợ tôi ôm chầm lấy cô ấy. Vợ tôi bất ngờ cứ cấu cấu vào lung tôi rồi hỏi: “Anh làm sao đấy? Anh đập đầu vào đâu à? Anh làm gì có lỗi với em à?”. Tôi không trả lời, chỉ nói đi nói lại: “Từ giờ anh sẽ không bao giờ đón em muộn nữa đâu. Anh xin lỗi, anh thực sự xin lỗi.”
Vợ tôi chẳng hiểu mô tê ất giáp gì, chỉ biết gật gật đầu rồi xoa xoa lưng tôi.


Bắt đầu từ hôm đó, ngày nào tôi cũng đưa vợ đi làm. Cô ấy hỏi mãi tôi cũng không chịu nói lý do, chỉ cằn nhằn bảo tôi vẽ chuyện, vòng vèo mất công. Còn tôi thì mặc kệ, cảm thấy được nghe vợ cằn nhằn cũng là một niềm hạnh phúc rồi.
Các anh em ạ, cuộc đời khó nói trước điều gì lắm. Đừng để đến khi mất rồi mới hối hận khôn nguôi. Tôi đã học được điều đó từ một lần đón vợ muộn.
-ST-