Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

♥♥♥ /-/ạnh phúc 1 ngày mưa ♥♥♥

:X:x:X


Uhm! là khi vk nhớ ck ghê gứm, ngồi lẩn thẩn viết linh tinh thế này ;))
Hn vk thấy mình cười nhìu lắm, từ sáng mở mắt đọc được tn của ck cơ. :D:D:D Sao niềm vui nó đến cứ đơn giản ý....
Vui vì bất chợt 1 ngày mưa bão, vk chẳng thể về nhà, ck lại lặn lội qua thăm chỉ để dặn dò tắt đèn khóa cửa cẩn thận nhá. Ck cứ đến bất ngờ như thế xong lại ngậm ngùi ra về với vẻ mặt cam chịu (_ _")  Ôi đáng iu nhắm nhắm ý  >:D
Và hạnh phúc càng đơn giản hơn khi vk ở 1 mình, sợ ma lắm mà cứ thik xem phim ma... Khổ thân nhất vẫn là ck bị vk hành hạ, ko được ngủ mà phải ngồi kể chuyện cho bớt sợ => đúng là có ck kiên nhẫn thật tốt . À ko! mà ck là 1 trong số hiếm hoi những ng ko thèm chấp vk :))=))  đúng. Đúng là như thế đấy
Ck ngốc ! Vk yêu cả cái lúc nhìn mặt ck "ngẩn ngơ" khi ko hôn được vk  nữa :"> Trời ạ! tại sao lại có ng thật thà như thế ko bis, cấm cái là im re lun ;))
Cảm giác bắt nạt được ck rất chi là sung sướng :P Nhớ ck thật ý. Nhưng vì vk thề và hứa rùi, sẽ để ck tập trung học đến hết tuần, ko gặp ck nữa đâu. Ở nhà ngoan nhé :X
Mặc dù vk thik vậy thật đấy, nhưng lần sau đêm hôm đừng qua nữa nhá. Ck đi thế vk chẳng yên tâm tí nào cả  T_T
Còn cái này :*:*:* đền bù cho ck nhé ^^!
Moazzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz ♥














~~> Thế là sau đấy vợ không viết cho nữa THẬT :(
Nhật ký một ngày mùng 8/3
Hôm nay lại mưa, lại mưa giống cái hạnh phúc một ngày mưa đó của vợ vậy. Nhưng chồng lại làm vợ giận, làm vợ buồn mất rồi. Cái dở nhất của một thằng đàn ông là không biết cách làm cho người phụ nữ của mình vui trong cái ngày dớ dẩn này. Có người đã nói thế. Còn vợ chồng mình thì lục đục từ tận 2,3 hôm trước rồi. Chông chẳng thông minh để có thể hiểu được những gì vợ nghĩ trong đầu, đâu phải lúc nào chồng cũng đoán biết được hết đâu. Có gì phải nói cho chồng biết chứ. 
Haizzz, những món quà lại để ấp xó rồi, không tặng được cho vợ rùi :(
Giờ này chắc vợ đang buồn lắm, GATO với bọn có gấu mà được gấu bọn nó chuẩn bị mùng tám tháng ba cho. (Ngày này nên chỉ dành cho các bà mẹ mới phải) haizzzz, nhắn tin cho vợ mà vợ chẳng trả lời, mà tính anh thì vốn Nể vợ; nên vợ chẳng reply nên anh cũng chẳng dám gọi lại haizzz, chỉ biết thở dài thôi ! 
Rút cục phải cho anh biết anh đã làm sai cái gì chứ, cái từ hôm qua hay hôm kia ý, chứ tối qua vụ nói chuyện bảo vì em mà anh không thể làm thế này, không thể làm thế kia, chẳng qua vì trước đấy anh cũng đã bực rồi thui.
Biết anh ghét ra ngoài trời mưa, nhưng trưa hôm kia, vợ bảo qua nhà, anh cũng phóng qua, trên đường đi mưa thế, vẫn định sạc cho vợ 1 trận ý. Nhưng tới nơi, thấy vợ vui vẻ xem phim với bọn thằng Cò, chẳng thấy tí gì như trong điện thoại mếu máo với chồng cả, có tí bực rùi, may mà cơm rang ngon, nên xuôi được 1 tí. Ôm vợ ngủ, ấm ơi là ấm; thử hỏi có thằng hâm nào muốn chui ra khỏi chăn ấm nệm êm để đi làm kiếm xiền chứ, muốn tiền nó tự rơi vỡ đầu kìa :v vậy mà cũng nũng nịu được. Nhưng mà hôm nay ngồi đây, anh lại thấy hôm đó là quyết định đúng đắn khi anh đi làm. Vì ngày hôm sau, kịch bản diễn ra tương tự, nhưng là thứ bảy, anh nghỉ chiều, nên ở lại với vợ lâu hơn, để vợ nghịch điện thoại của anh. Chả hiểu đọc đc gì, mặt méo xẹo, rồi anh vô ý hỏi 1 câu như kiểu đổ thêm dầu vào lửa hay sao đó, mà em đùng đùng lên. Chẳng hiểu nổi, tối anh ở nhà làm việc, vụ ăn chơi của e bị hủy, anh trở thành back up sát giờ đã thấy hơi ấm ức rồi. Em vì bạn có thể phi ra ngoài trời mưa gió, cũng chẳng báo anh lấy 1 tiếng, anh mà ko vô tình biết thì coi như cũng chẳng có chuyện gì ( mà đúng là cũng chẳng có chuyện gì thật), ấy vậy mà, đặt hoàn cảnh ngược lại là anh mà vì bạn bè mình thì..."Anh coi bạn bè anh hơn tôi", "Anh không coi tôi ra cái gì cả"....
Em với bạn em đang ở đây, anh xong việc thì qua cho vui. <~~ vụ này sẽ không phải là chuyện gì nếu vụ ăn chơi trước đó em bị báo hủy vào giờ chót, em cũng thừa biết, anh đâu thích mấy món đó. Em đi qua nhà, chỉ cần nhìn vào không ổn lắm là em cũng chẳng cần reply báo lấy 1 câu, đi thẳng luôn, vẫn thấy anh ở đó cơ mà. Lại đang viết linh tinh, lan man rồi haizzzz nói chung anh không khoái việc trở thành back up vào giờ chót. Em ghét anh hủy hẹn đột ngột mà, sao em thông cảm với người ngoài quá vậy, em hiểu cho họ quá vậy, mà lúc nào cũng đặt nhưng thứ đó lên anh. Anh biết là vì đó là Anh, là người yêu em, là chồng em, nhưng không phải vì vậy mà áp đặt những thứ đó đâu em, anh cũng chỉ là người bình thường thôi, cũng có những lúc không quyết định được phải làm gì, cũng có những lúc đột xuất, những lúc khó khăn... 
Nói tới cái việc "Quyết Định", không phải lúc nào anh cũng có thể quyết giống ý em, biết tính anh rồi, anh sẽ không quyết nếu không biết phải quyết gì, nhưng một khi đã ép anh quyết, thì đừng có xị mặt ra với những quyết định của anh. Còn cái gì anh quyết được thì anh đã quyết xong rồi, chẳng phải đợi em hỏi tới dăm lần bảy lượt như hỏi cung thế !
Thôi, xả tới đây thôi nhé ! Cho anh biết anh làm gì sai nhé !

P/S: Vô tình đọc được bài kia của em trên fb, không phải là ngày mưa gió hôm nay nhưng cũng vui lắm ^^ nó xuôi đi nhiều ý. Em cứ hay nhìn về ngày xưa, vậy em có thấy ngày xưa em chấp nhận với những niềm vui nhỏ bé đó, giờ em thấy sao ?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét